吭哧
kēng chi
1.形容某些重浊的声音:马kēng chikēng chi地喘着粗气。列车启动时发出kēng chikēng chi的声响。
2.因用力而不自主地发出声音:他背起一麻袋粮食走着,嘴里直kēng chi。他kēng chi了好几天才写出这篇作文。
3.形容说话吞吞吐吐:他kēng chi了半天我也没有听明白。