作者:谢翱
韵律平仄:仄平平仄仄,平仄仄平平。|仄仄平平仄,平平仄仄平。|仄平平仄仄,平仄仄平平。|仄仄平平仄,平平仄仄平。
寺深留片石,山雨长苔新。昔日栖禅处,遗风想至人。锡前行虎独,钟后到猿频。越客因逃暑,于兹喜挂巾。