作者:郑君老
韵律平仄:平平平仄平,平仄平平。|仄平平仄平,仄仄仄○。|平平仄○平,仄○平平。|平平仄仄平,仄仄平平。|平平平仄平,仄仄平平。|仄○仄仄平,仄仄平平。|仄仄仄平平,仄仄平平。|仄平○○平,仄平仄平。|仄仄仄仄平,仄仄平平。|仄平仄仄平,○仄平平。|仄仄平平平,仄仄平平。|平仄仄仄平,仄仄平平。|平仄○平平,平平仄平。|平仄仄平平,平仄平平。|仄平仄○平,仄平平○。|平平仄○平,仄仄平○。|平平仄仄平,仄仄仄平。|平平仄平平,○平。|仄平仄平平,仄仄平○。
哀哉吾妹兮,生不逢时。
痛哉吾妹兮,死此乱离。
灰尘涨空兮,铁骑南驰。
旌旗蔽野兮,日色无辉。
凶徒蜂起兮,浊乱民彝。
恣行劫掠兮,四野伤悲。
我妹遇兹兮,尚在闺闱。
若逃患难兮,计无可为。
恐被污辱兮,决死无疑。
一刀自刎兮,澌血淋漓。
死仆于床兮,不变容仪。
刀不落地兮,手尚坚持。
英烈如生兮,人谁敢欺。
嗟我独生兮,于世何裨。
汝危莫援兮,恨无穷期。
悠悠我思兮,泣涕涟如。
人皆有死兮,特出异宜。
哀哉痛哉兮,噫嘻。
独存汝名兮,万古无遗。